Thực tế là, mối quan hệ giữa giáo viên và học viên là mối quan hệ đồng sáng tạo; cùng chia sẻ trách nhiệm với nhau.
Học viên không phải là một người theo sau mù quáng. Các lớp học Yoga cộng đồng hiện đại đã mất đi phần nào chiều sâu của mối quan hệ thầy & trò truyền thống và phương pháp dạy học cá nhân 1:1 xa xưa. Vì thế, đây là cách mà tôi nghĩ chúng ta có thể làm tốt hơn với tư cách là giáo viên và học viên:
- Là giáo viên Yoga, chúng ta có thể phát triển việc dạy học của mình tốt hơn bằng cách dạy cá nhân hóa càng nhiều càng tốt (thay vì lặp lại một trình tự mà bạn đã được học) và tạo không gian để học viên của mình được lên tiếng.
- Là học viên, chúng ta cần nhận thức rõ hơn về những giới hạn thể chất, nội tại bên trong của mình và lên tiếng khi có điều gì đó không ổn.
Những điều này có thể là một thách thức bởi vì đòi hỏi bạn phải đặt cái tôi của mình sang một bên. Nhưng thực tế là không phải tất cả các tư thế Yoga đều phù hợp với tất cả mọi người. Và cái ý tưởng rằng chúng ta nên phải luôn lắng nghe giáo viên của mình – theo ý kiến của tôi – không phải là một điều hay.
Hãy thử quay trở về nguồn gốc truyền thống dạy học giữa 1 thầy và 1 trò, bắt đầu giảng dạy cho từng cá nhân, tôn trọng sự khác biệt, độc đáo của mỗi người và việc nói lên tiếng nói chân thật là điều đáng trân trọng, bạn nhé!
Leave a Reply