Yoga dạy rằng chúng ta không nên so sánh, phán xét, vì đó là những nguồn năng lượng không tốt. Ở cấp độ 1, điều dạy này hoàn toàn chính xác
Nhưng thực chất là dù không muốn, tâm trí bạn cũng có đôi lúc thậm chí là nhiều lúc sự “phán xét” cứ liên tục diễn ra với người này, người kia. Những lúc đó, những ai được dạy rằng “chúng ta không nên phán xét vì đó là điều không tốt” ngay lập tức sẽ thấy mình thật tệ, thật dở, thật xấu xí. Và thế là, bạn lại tiếp tục phán xét. Lần này, là lúc bạn tự phán xét chính mình.
Vậy làm sao để dừng lại cái vòng lẩn quẩn này. Cách để dừng lại tốt nhất là đừng cố gắng dừng lại, đừng cố gắng hay nỗ lực thay đổi bằng 1 suy nghĩ tích cực liền. Đây là hành động của sự đè nén, chứ không thật sự chuyển hóa. Vì bạn chỉ có thể làm được ngay lúc này thôi, những lần sau phán xét sẽ tiếp tục diễn ra. Một cảm xúc tiêu cực bạn càng cố kìm nén bằng cách thay thế bằng 1 tư duy tích cực ngay , trong khi chưa hiểu được gốc rễ của “phán xét” là gì, thì bạn chỉ mới dọn đi cái phần “rất nông” của tâm trí mà thôi.
Phán xét và đổ lỗi cho bản thân khi có những cảm xúc tiêu cực. Hành động này chỉ khiến cho bạn ngày càng bị đóng băng cảm xúc, và rất dễ dẫn đến căng thẳng, hay trầm cảm. Cảm xúc tiêu cực là một phần của tâm trí bạn, khi bạn chưa thật sự chuyển hóa thì hãy chấp nhận rằng nó vẫn đang hiện diện. Thay vì chối bỏ, hãy biết ơn vì nó sẽ dạy cho bạn những bài học rất giá trị.
Có nhiều cách để làm người ta tạm quên đi 1 cảm xúc tiêu cực. Cách thường làm nhất là tìm các hình thức giải trí như xem phim, nghe nhạc, đi du lịch, hay đơn giản là đi uống 1 cốc nước, hay phải làm 1 cái gì đó…. Cách được ít người chọn lựa hơn là tập Yoga hay thiền. Nhưng ngay khi tập Yoga hay thiền họ cũng không để bản thân được thật sự trống trải, họ sẽ bật nhạc trong lúc tập Yoga hay phải niệm 1 mantra, nghe 1 âm thanh, 1 lời dẫn đặc biệt nào đó trong lúc ngồi thiền. Điều này có thể áp dụng, và họ sẽ cảm thấy bản thân được giải tỏa, được thư giãn, được quên đi.
Nhưng thật không may, tất cả những điều đó chỉ giúp họ giải quyết phần rất nông của bề mặt tâm trí. Những âm thanh dù có tinh khiết cũng là 1 sự đè nén của những cảm xúc mà thôi.
Chính sự tĩnh lặng hoàn toàn, mới giúp cho 1 sự chuyển hóa ở tầng sâu nhất. Nhưng, con người ngày nay ngay cả ngồi thiền cũng cần phải nghe 1 âm thanh gì đó ở bên ngoài. Điều này không sai, nhưng nếu muốn thật sự đọc được những thông điệp của cảm xúc tiêu cực là gì thì hãy chỉ im lặng, lắng nghe, quan sát và cảm nhận. Những âm thanh hay lời dẫn dắt không phải là sự thật, đôi khi nó làm tâm trí bạn lại phiêu diêu. Sự thật là ở bên trong, không phải bên ngoài.
Vậy sự thật của những phán xét là gì? Nó không có gì sai cả? Nó chỉ nói lên 1 điều rằng bạn chưa thật sự yêu thương và trân trọng bản thân mình.
Tình yêu với bản thân không phải là cho bản thân những gì mình muốn, hay chiều chuộng theo những giác quan, cũng không phải là tận hưởng như mua sắm, giải trí…. Mà chính là khả năng thấu cảm, đồng cảm, và kết nối được với những phần “chưa hoàn thiện” của bạn.
Khi một đứa trẻ mắc lỗi, nếu nó đang trong nguy cấp bạn phải dùng biện pháp mạnh để cho nó dừng lại, nhưng rồi sau đó bạn cần ôm nó vào lòng để đứa trẻ được an tâm và bình an. Bạn đã làm được điều này với chính mình không? Có bao giờ thấu cảm, vỗ về, và thật sự cho bạn sự an toàn mỗi khi bạn gây ra 1 lỗi gì đó không?
Và rồi, bạn sẽ thấy rằng khi bạn không phán xét bản thân mình mà chỉ có tình yêu thương với chính mình, đó cũng là lúc bạn đã có thể dừng lại việc phán xét người khác!
Leave a Reply